Sự thách đố của Đức Tin

Thưa quý vị, thưa các bạn, bạo lực là một sự “cuồng phong” của sự dữ, nó hất tung tất cả những gì nó muốn, bất chấp những định luật, hệ lụy, thường dấy lên bởi sự đối kháng, những tư tưởng ngạo mạn , bất chấp luân lý, đạo đức, tức tình người, nhân tính, chỉ biết trục lợi để thỏa mãn tham vọng ngông cuồng. Mặc nhiên, bạo lực là động cơ của satan, luôn chống lại sự thiện hảo.

Như vậy, bao lực là một chướng ngại vật trên hành trinh tiến về Nước Trời, là điều đối nghịch với Đức Tin Công giáo.

Mấy ngày qua, Đan viện Thiên An Huế dường như suy kiệt với sự đương đầu với nạn “bạo lực”, mà dường như chính quyền làm ngơ. Đây không phải vấn đề của riêng ai, mà là tình hình an ninh trật tự, an toàn xã hội bị “thui chột”. Chính quyền nắm quyền phải tuân thủ luật pháp, như vậy mới bảo toàn an ninh Quốc Gia, người dân mới chấp hành trong tuân phục. Các đan sĩ là những người tu hành, họ kế thừa những gì tiền nhân để lại, có trách nhiệm bảo quản tài sản là đất đai, chính phủ có trách nhiệm tôn trọng và công nhận những gì là tài sản của họ . Họ là những người đang ngày đêm làm lợi cho xã hội, vì họ là người của Giáo Hội. Đất đai của họ là mồ hôi, công sức được gây dựng từ bao đời tu sĩ, chứ không nghiễm nhiên một sớm một chiều mà có được. Họ là những công dân lao động cần cù, đối với giáo hội , họ cầu nguyện là lao động tâm linh, mài dũa đức tin hằng ngày, mặc nhiên họ sống thành cộng đoàn để cầu nguyện và làm việc thiện. Đối với xã hội công việc lao động hằng ngày của họ cũng góp phần làm cho bộ mặt xã hội mỗi ngày tốt đẹp hơn.

Thiết nghĩ, phần đất mà họ đành “ngậm ngùi” dâng hiến trong sự cưỡng chế cho chính quyền gần ½ tổng số đất đai của họ. (50/107 mẫu tây đất ). Trước đây là rừng, họ là những người đầu tiên trồng bạch đàn, tức cây khuynh diệp, gọi là cây tràm, cây để chế ra dầu tràm. Những cây nầy là chứng tích của phần đất đai mà họ đã mua và sử dụng cho đến ngày nay. Nếu nói là cư dân trong vùng đồi Thiên An, thì họ là những người tiên phong, thì tại sao bây giờ vu không cho họ là “chiếm đất” của người dân. Trong vùng núi rừng ấy, cách đây trăm năm làm gì có người ở.

Từ đó, cho thấy đất đai theo Bộ Luật Dân Sự của Việt Nam, thì gọi là “sở hữu toàn dân”, như vậy là bất hợp lý. Vì họ, tu sĩ Thiên An là một cộng đoàn tu trì hợp pháp, thì mặc nhiên, họ cũng là công dân, quyền sở hữu của họ bị xâm chiếm, lập tức chính quyền phải bảo vệ, có đâu để xảy ra 150 người kéo vào đánh đập tu sĩ, nếu ai đúng, ai sai lập tức phải được chính quyền xử lý, không thể có chuyện” MẠNH ĐƯỢC YẾU THUA”, như một cuộc xâm lược của ngoại bang.

150 người kéo vào Đan Viện đánh người là phi pháp, bất kể là ai, làm gi ? Lập tức phải khởi tố và truy cứu trách nhiệm hình sự. Nếu họ là” thường dân” , thì họ phải có tôn giáo của họ, nếu họ là ”cán bộ” thì họ càng phải chịu xử lý đúng mức, như vậy mới gọi là “ sống và làm việc theo hiến Pháp và pháp luật”.

Theo đó, không thể vu khống cho tu sĩ của Đan Viện đi chiếm đất của ai, bởi vì tổng điện tích đất của đan viện là 170 mẫu tây, nhưng đã “ngậm ngùi” chịu mất 50 mẫu tây, trong khi đó với lực lượng và phương tiện, thì các đan sĩ không thể làm cái chuyện “ châu chấu đá xe”. Những người sống đời tu sĩ trong các Đan Viện, đặc biệt là Đan Viện Thiên An, chính là những con người sống lý tưởng “XÃ HỘI CHỦ NGHĨA”  nhất,bởi vì, họ sống cho cộng đoàn và vì cộng đoàn nhất. Vì một cộng đoàn tu trì nào cũng góp phần làm nên một “ CHỦ NGHĨA XÃ HỘI” , nếu đổi lại, như họ không đi tu, mà trở thành  những “tên cướp “ thì thật bất hạnh cho xã hội biết bao! Một xã hội có dân chủ, Đất Nước có chủ quyền thì tại sao lại có chuyện 150 vi phạm pháp luật như vậy. Vì Luật Cư Trú có ghi : “kẻ nào vào nhà người khác, mà không được sự đồng ý của họ ( chủ nhà) thì vi phạm pháp luật”. Theo đó, nếu 150 người kia là tu sĩ, thì chắc chắn họ không hành động như vậy. Vì vậy, 150 người không phải là tu sĩ, thì gây nguy hiểm cho xã hội biết bao !

Trở lại Trang Tin Mừng hôm nay, (Mt 11, 25 -30), chúng ta thấy Lời Giáo Huấn của Chúa Giêsu quả là “Lời Thách đố cho Đức Tin Công giáo”. Vì, Chúa nói :” Anh em hãy mang lấy ách của Tôi, và học cùng Tôi, vì Tôi có lòng hiền hậu và khiêm nhường. Tâm hồn anh em sẽ được nghĩ ngơi bồi dưỡng. Vì ách Tôi êm ái, và gánh Tôi nhẹ nhàng” ( c 29 -30).

Như vậy, nỗi oan trái mà cộng đoàn đan sĩ Đan Viện Thiên An Huế gánh chịu trong mấy ngày vừa qua và còn kéo dài nữa là một sự thách đố đối với Đức Tin Công giáo.

Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã dạy chúng con học cùng Chúa, vì Chúa Hiền hậu và khiêm nhường. Trước những bất công của xã hội, những người bước theo Chúa ngày càng cố gắng xây dựng, nhưng, nếu cứ lui bước trước sự tấn công của sự dữ, thì cộng đoàn đan sĩ Đan viện Thiên An, sẽ trở nên một cộng đoàn khất thực đúng nghĩa, vì nếu tu mà không còn phương tiện mưu sinh, thì làm sao tồn tại. Xin Chúa thương ban cho cộng đoàn Đan Viện Thiên An một giải pháp hữu lý của Chúa, để ngõ hầu họ được tồn tại trong tình yêu của Chúa, hầu phụng thờ Ngài trong ơn gọi Đan Tu Biển Đức Thiên An./. Amen

Qua phần chia sẻ lời Chúa hôm nay, xin hiệp thông cầu nguyện cho những ai đang gặp hoạn nạn.

09/07/2017

Chia sẻ Bài này:

Related posts